20 thg 10, 2013

Lời thì thầm của gió...


"Viết lời bình cho tác phẩm Father and Daughter - Cha và con gái"

Chiều đông giá lạnh, bà cụ khoác trên mình chiếc áo lông dày, dày đến nỗi như muốn đè bẹp bà cụ gầy yếu... Những cơn gió rít nghe đến nao lòng đưa bà trở về với kí ức trẻ thơ...
Cũng vào những ngày trời trở gió nhưng đó là những cơn gió nhẹ ngoan hiền, chỉ khẻ thoáng qua làm rung mái tóc dài của cô bé và vạt áo dài của người cha. Hai chiếc xe lăn bánh vi vu giữa những rặng phong già. Cô bé như chú chim non sà vào lòng cha, được cha che chở và ủ ấm... Cái khoảnh khắc đó, cái ấm áp yêu thương đó vẫn theo cô suốt đằng đẵng những tháng năm dài. Hình ảnh người cha ra đi vẫn hiện hữa trong cô - đó chỉ là một cuộc chia tay ngắn thôi và cha cô sẽ trở về, lúc ấy cô sẽ chạy lại và ôm lấy cha, sà vào lòng ông để tìm hơi ấm.
Hình ảnh trong tác phẩm



Năm tháng qua đi vẫn con đường ấy, bờ sông ấy, với biết bao lớp người, bao nhiêu thế hệ đã đi qua, hàng phong già vẫn vươn mình hiên ngang trước giông bão,... cô bé năm nào giờ đã trở thành một bà lão... Một bà lão với chiếc xe cũ kỉ, tiếng xích kẻo kẹt từng tiếng dài như một con mèo già đang rên rỉ, nghe đến não lòng,...vòng xe quay cùng năm tháng với bao sự đổi thay nhưng tình yêu thương thì không bao giờ thay đổi, nó lớn lên và trưởng thành hơn cùng nhịp đập hơi thở thời gian.... Và tình yêu chân thành ấy đã giúp bà gặp lại cha và được sà vào lòng ông...hơi ấm của ngày xưa ấy, lối mòn ấy, vòng xe vẫn lăn bánh, nhịp đời vẫn trôi, chỉ có yêu thương là ở lại.

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét