ĐỪNG ĐỐT CHÁY NHỮNG
CÂY CẦU
Nếu mục đích của bạn
là tạo ra những căng thẳng không cần thiết trong cuộc sống thì một trong
những lời khuyên của tôi là hãy “đốt cháy cầu
nối” . Đó chính là cách nhanh nhất trong trường hợp bạn:
không muốn cho người khác yêu thích mình hay còn muốn làm việc gì với mình nữa.
“Cây cầu” biểu
hiện cho mối liên kết giữa bạn với người khác. Nếu bạn đốt cầu, bạn đã loại trừ
một ngả băng qua với người đó.
Có nhiều cách đốt cháy
cầu nối, đơn giản như một người nổi điên lên với một người khác. Thay vì tìm
một cách tích cực để biểu lộ nỗi tức giận và làm nó nguôi đi, một người
cư xử quá đáng thường phát biểu “ Tớ không bao giờ nói chuyện với cậu nữa”.
“ Tớ ghét cậu”. Đôi khi, họ nói những điều tồi tệ nhất.
Người ta cũng có thể
đốt cháy cầu nối bằng cách làm những việc ti tiện với người khác và sau đó còn
làm trầm trọng thêm vấn đề vì không thèm xin lỗi. Bất cứ khi nào bạn xúc phạm
ai là bạn có thể đang đốt cầu.
Nếu bạn nhận thức được
tầm quan trọng của việc đốt cầu thì bạn sẽ có xu hướng tránh
được điều đó.
Một trong những mục
đích riêng của tôi là không bao giờ “đốt cháy những cầu nối”. Tuy nhiên như
những người khác, cũng có mấy lần tôi tức điên người. Đã có hơn một lần tôi
viết những lá thư lỗ mãng cho ai đó, bộc lộ chính xác cảm giác của tôi. Nhưng
thay vì gửi nó, điều này dễ dẫn đến khả năng đốt cháy cầu nối, tôi vứt bức thư
đó đi. Sau đó khi đã bình tĩnh, tôi mới nói chuyện lại hay viết bức thư khác cho
người đó, lần này chỉnh sửa lời lẽ đỡ hơn.
Điều duy nhất giúp tôi
tránh phải đốt cầu là nhận thức của tôi : đốt cầu thường là một ý kiến dở và là một điều tiêu cực không nên làm.
Hãy cố gắng để
không bao giờ làm công việc “đốt cầu” nhưng nếu bạn đã lỡ "phát
hỏa" thì lúc nào cũng có cách để phục hồi lại cầu nối đó.
Rất may là những cây
cầu bị đốt vẫn có thể phục hồi bằng sự khiêm tốn chân thành. Cái chính là hãy
sãn lòng đưa tay ra hay tỏ ra dễ thương. Một lời xin lỗi chân thành là
cách cứu vãn hay nhất và là cách bắc cầu lại kể cả những “cây cầu” bị hư hại
nặng nề nhất.

...chắc tôi không phải xin lỗi đâu nhỉ vì họ là những con người
mù quáng và giả dối... một cái cười nhạt nhẽo để lòng đau thắt... sự thật ấy
khiến tôi đau...... cảm ơn những lời chúc vô nghĩa!!!
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét